Khi nói về âm nhạc chúng ta nói đến
phần nghe. Kỹ năng nghe nhạc tưởng như rất hiển nhiên thì có cần phải học?
Việc nghe nhạc cũng là một loại tiếp nhận thông tin, vậy làm
thế nào để tiếp nhận được thông tin đó hiệu quả nhất? Thực tế thì âm nhạc không
chỉ là về phần sáng tạo mà còn cả phần “tiêu thụ”. “Tiêu thụ” ra sao để học
được trọn vẹn nhất từ âm nhạc? Dưới đây là tóm tắt nội dung sách và một vài ví
dụ để các bạn dễ hình dung.
1. Trau dồi sự
nhạy cảm với âm nhạc.
Chắc hẳn
bạn còn nhớ những giai điệu bất hủ của tuổi thơ như tiếng nhạc nền game Mario
tiếng nhạc của xe đẩy bán kem Pado Pop (“Không có tiền, không có tiền, không có
tiền là không có kem!”), tiếng tít tít của bàn phím chờ điện thoại, hoặc nhạc
game Tetris. Thường thì âm thanh dùng để truyền tải một thông điệp nào đó, hãy
thử liên hệ chúng với nhau để tìm ra một khuôn mẫu (Nghe tới tiếng nhạc thì nhớ
tới kem Pado Pop, nghe tới nhạc ò í e thì nhớ tiếng chờ điện thoại v.v).
Dù
chưa tới mức được gọi là bài hát hoặc cần đến cả dàn nhạc (như kiểu game Final
Fantasy, etc.), nhạc game (trong các game đơn giản) cũng được đầu tư tương đối
kĩ lưỡng, có “đất” để biến tấu rất đa dạng và phần chạy nốt kĩ thuật cũng khá
phức tạp.
2. Thời gian là yếu tố chủ chốt trong thưởng thức âm nhạc.
Bạn hãy
học cách mài giũa cảm nhận về thời lượng, sự vận động, các sự kiện diễn ra
trong một khoảng thời gian nào đó.
Ví dụ,
thời lượng 30s là dài hay là ngắn? Để trả lời, bạn có thể so sánh 30 giây nhìn chằm
chằm vào kim đồng hồ so với 30 giây xem một clip quảng cáo, có hành động, có
kết cấu, có câu chuyện.
3. Phát triển trí nhớ âm
nhạc.
Một bản
nhạc có thể ngược dòng thời gian để đưa bạn trở lại với một trạng thái cảm xúc
hoặc một sự kiện nào đó trong cuộc đời. Liên tục sử dụng âm nhạc như một yếu tố
gợi nhắc sẽ giúp trí nhớ âm nhạc của bạn “tăng level” đáng kể.
4. Học hỏi “ngôn ngữ” của âm
nhạc.
Âm nhạc là
một dạng nghệ thuật phi ngôn ngữ, và thường thì khi khó diễn tả được các sự
kiện, cảm xúc, hoặc một số hiệu ứng, người ta dùng tới âm nhạc. Để có thể đọc
hiểu, viết, hoặc nói chuyện về âm nhạc, bạn cần làm giàu vốn từ vựng tương ứng.
5. Nâng cao mức độ tập trung
âm nhạc, nhất là khi nghe những bài nhạc dài.
Nhà soạn
nhạc và các nghệ sĩ trình diễn học được cách đẩy cao trào và sử dụng các khuôn
mẫu trong âm nhạc sao cho tương ứng với thời lượng dài-ngắn. Người nghe bởi vậy
cũng cần học cách điều chỉnh sự tập trung tùy theo từng trích đoạn. Khi nghe
hòa nhạc, ban đầu bạn rất dễ tập trung trong vài phút, nhưng sau đó rất khó để
theo dõi tiếp nửa tiếng nhạc Beethoven hoặc tiết mục opera Verdi dài 3 giờ đồng
hồ. Hiểu được điều này, nhà soạn nhạc sử dụng các “chỉ dẫn” âm nhạc trong suốt
bản nhạc dài (có thể là đoạn trống nổi lên, đoạn bass nhấn mạnh, đoạn rondo với
sự tham gia của nhạc cụ khác v.v) để giúp người nghe nếu có hơi lơ là cũng vẫn
nắm được diễn biến của tác phẩm.
6. Duy trì cách nghe nhạc
khách quan.
Thay vì dự
đoán xem mình muốn nghe được gì, bạn nên tập trung vào thực chất của bản nhạc
ngay lúc đó. Ngay lúc bản nhạc mới bắt đầu, bạn phải sẵn sàng hòa nhịp với “ngôn ngữ” âm nhạc đang được sử dụng.
Thay vì mong chờ cách thể hiện rầu rĩ, thất vọng, nếu bạn chỉ tập
trung vào việc lắng nghe bản nhạc hiện tại, bạn sẽ nhận thấy rất nhiều phong
cách thể hiện: vui tươi rộn ràng có, thư giãn nhẹ nhàng có, sáng sủa ấm áp có.
Mỗi phong cách thể hiện tương ứng với một thể loại nhạc. Nếu “vốn liếng” từ ngữ
của bạn chưa mở rộng ra tới thể loại blues, bạn sẽ có thể gặp chút khó khăn khi
nghe phiên bản hơi hướng bí ẩn phiêu lưu này.
7. Đem những trải nghiệm cá
nhân và kiến thức âm nhạc vào trong quá trình nghe.
Không chỉ
tập trung vào âm nhạc và ngôn từ, những hiểu biết khác của bạn về background
như nhà soạn nhạc, lịch sử, hoàn cảnh ra đời của bài hát cũng rất hữu ích trong
quá trình thưởng thức.
Lời khuyên
số 6 và 7 có vẻ hơi trái ngược nhau. Làm thế nào mà bạn vừa phải tập trung vào
âm nhạc hiện tại, vừa có thể đem những hiểu biết đã có vào quá trình thưởng
thức bài hát được? Lí tưởng nhất là chúng ta nghe nhạc với đầu óc (thực chất là
đôi tai) cởi mở để đón nhận đúng bản chất của bài hát. Nhưng thứ khách quan như
thế làm gì tồn tại! Mỗi người nghe đến với âm nhạc đều mang theo những trải
nghiệm, thành kiến, kí ức riêng. Một vài thứ có thể ngăn cản họ tiếp nhận âm
nhạc.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét